Hôm nay Ken giới thiệu về món cá lóc nướng trui nhé. Món này thì nhiều người ăn rồi, nhưng ăn sao cho đúng, cho đúng chất nam bộ thì không phải ai cũng biết và được tận hưởng qua. Tại này lúa cũng vừa hết mùa, nghĩ tới nó mà thèm nhỏ dãi^^
Bậy Ken nói thế cũng có cái lý của nó, thấy thế chứ món này không phải ăn lúc nào cũng đúng, ăn lúc nào cũng có, cũng ngon .Tại cái thú đúng chất của dân miền tây tụi tui chọn ngay cái mùa lúa vừa gặt xong. Khi mà những cánh đồng còn trơ gốc rạ, đây đó thoang thoảng mùi hương của rơm, của lúa, của cả những bãi sình non. Khi nắng bắt đầu chang chang trên những cánh đồng, đìa, bàu, ao, sông, rạch dần cạn nước. Bà con rãnh tay mới hè nhau đi tát đìa, tát mương, hay "xâm rùa" đâu đó đi cắt, thấy được con cá sát bên bờ mẫu còn lăn long lóc.
Mà nhắc tới đây cái Ken tui nhớ hồi còn nhỏ, tới mùa người ta đi tát đìa, bọn nhỏ tụi tui vô tư mặc quần ngắn, ở trần, tóc tai vàng cháy cột túm sau gáy, bên hông mang cái giỏ, tay cầm cái rổ nhỏ ngồi trên bờ coi người lớn tát , chờ khi nước cạn người lớn bắt qua một lượt cá thì cả bọn nhảy xuống “bắt hôi”. Thế mà xưa cá nhiều lắm, có khi bắt được cả con 7,800 g là bình thường. Mà con cá cỡ đó đó, nướng mới ngon. Chứ nhiều người lầm tưởng đi nướng con cá bự mới ngọt thì chết tươi luôn rồi.
Đầu tiên bẻ một nhánh cây trâm bầu, bình linh gì đó cũng được, tre trúc càng tốt . Xong rồi, xỏ vào miệng cá tạo thành một cái "xiên", cắm "xiên" cho đứng lên, hai ba xiên gì cũng được (Nhớ chặt cái đuôi cái trước để máu không bị ứ, thịt cá lại trắng mà sau khi nướng để nguội cũng không bị tanh ) .
Mà cái khéo của người nướng là rơm phủ chỉ có một lần. Rơm cháy vừa hết thì cá cùng vừa chín đến nơi. Qúa chín thì cá hết ngọt, chưa chín tới cá nhão có mùi tanh, chất nhiều rơm cá khét, rơm thiếu cá sống khúc đầu, đốt thêm lửa, khúc giữa và khúc đuôi khô nước mất ngon. Nướng cho đến khi bay mùi thơm điếc mũi là được. Sau khi lửa tàn, cạo sạch lớp vảy bị cháy bên ngoài, để cá lên tấm lá chuối rồi dùng đũa rọc theo sống lưng. Tách cá ra làm đôi, gắp miếng thịt cá trắng ngần, còn đang bốc hơi nghi ngútthì không ai có thể cưỡng lại được ý muốn cắn ngay một miếng.
Nhưng chưa, bây giờ mà ăn liền thì đâu có gì là đặc sắc. Tới đây ai lẹ tay trước khi cá chín, tranh thủ đi hái một mớ rau dấp cá, bông súng, rau muống, lá cách, đọt điều, đọt xoài mọc chung quanh, thêm vài trái ớt, dầm ớt vào muối trắng, nếu có điều kiện thì 'đâm' muối ớt sẽ ngon miệng, ngon mắt hơn. Có khi người ta ăn cá lóc nướng trui với "nước mắm me", nhưng nếu không có thì ăn muối ớt cay cũng không ai bằng. À,mà đúng hơn chút nữa thì phải đi tìm tí khế chát, chuối chát vừa rụng rốn.
Tới đầy thì được rồi. Nướng con nào “giải quyết” ngay con nấy cho nóng hổi vừa thổi vừa ăn, vừa ăn vừa nướng, tay làm hàm nhai ngon đến nỗi nuốt không kịp thở. Mùi thơm, vị ngọt béo của cá được các loại rau và nhất là hương vị chua, chát, ngọt của trái điều hoà lẫn, dù ăn nhiều cũng không làm ngậy miệng. Nhai thật chậm rãi để nghe bao nhiêu hương vị của rơm rạ, rau cỏ, đồng ruộng như ngấm tận ruột gan. Thêm một tí rượu đế vào cho nóng ruột lên. Thưởng thức ngay tại bờ đê thì còn gì bằng nữa...
úi, thôi thèm quá, mời bà con ăn nghen :X :